Mỗi Con Người Làm sao để giữ được tháng Hoa với những đóa hoa của tâm hồn dâng kính Mẹ? Câu hỏi mà chính tôi cũng như các bạn đã nhiều lần tự vấn lương tâm. Đành rằng chính các việc đạo đức bề ngoài sẽ dễ hướng lòng chúng ta về với Mẹ hơn, nhưng nếu tâm không tịnh, lòng không hướng thì nào đâu có thể dâng Mẹ đóa hoa tâm hồn trong tháng dành riêng kính dâng Mẹ.
Làm sao để khơi dậy lòng mến yêu tín thác cậy trông để nhờ Mẹ đến với Chúa? Không gì khác bằng hành động, hành động từ chính con tim, và từ chính mỗi người chúng ta. Thánh Anphongso Ligori đã quả quyết rằng: “Nếu tôi thật lòng yêu mến Mẹ, thì tôi chắc chắn được lên thiên đường”.
Phải chăng cuộc sống hào nhoáng bên ngoài xã hội đã hứa hẹn với biết bao điều thỏa mãn hạnh phúc ở trần gian này mà quên đi rằng chính hạnh phúc thiên đàng mới là điều đáng xây dựng. Tâm hồn chúng ta giờ đây đã bị xã hội hóa khiến đôi mắt đức tin dần trở nên lu mờ trong ảo vọng trần thế. Sự nhiệt tâm, sự chân thành, lòng yêu mến dần thay thế cho sự vô tâm, giả dối, ganh ghét nhau. Một thế hệ của sự hời hợt, thiếu bóng dáng của tình thương yêu quan tâm dành cho nhau, một thế hệ mà nơi các tâm hồn đã bị sự sợ hãi và lòng kêu ngạo bao trùm.
Có khi nào chúng ta chợt thức tỉnh rằng Mẹ đang khóc thay cho tội lỗi chúng ta, hay ta mải mê sự đời với tham vọng quyền lực, công danh, địa vị xã hội mà bỏ rơi Mẹ nơi giáo đường hiu quạnh? Có khi nào chúng ta cảm nhận được sự chờ đợi mỏi mòn của người Mẹ hiền mong chờ đứa con hoang đàng quay trở về để Mẹ được yêu thương chăm sóc vỗ về, hướng dẫn nó nhận biết đường nay nẻo chính ? Phải chăng hình ảnh người chủ chiên đã không còn là điểm tựa để chúng ta noi theo, hoặc nhà thờ không còn là điểm đến lý tưởng cho mỗi người chúng ta, hay nó đã lỗi thời so với các model của trào lưu sự phát triển chóng mặt như hiện nay ?
Có lẽ, dịp tháng hoa dâng Mẹ sẽ là hồi chuông cảnh tỉnh sâu xa nơi tâm hồn mỗi người chúng ta luôn ý thức sự hiện diện của Mẹ kề bên để Mẹ cùng đồng hành che chở ta qua mọi biến cố thăng trầm của cuộc sống, ý thức rằng Mẹ luôn cần nơi chúng ta những đóa hoa với tâm tình đơn sơ, những đóa hoa của đức khiêm nhường, đức bác ái, hoa hy sinh, hoa tận tụy phục vụ, hoa sẵn sàng dấn thân, hoa của lòng yêu mến, tin yêu, vị tha, hoa phó thác, hoa khao khát sống thánh thiện như Mẹ. Những đóa hoa đó mãi là những đóa hoa bất tử mang lại sự sống đời đời, luôn tỏa hương thơm ngát nơi tòa Mẹ cao sang.
Ước gì mỗi bông hoa chúng ta dâng Mẹ vào các chiều thứ Bảy trong Tháng Hoa này không thuần là bông hoa vật chất, nhưng là chính tâm hồn thống hối ăn năn, là những kinh Mân Côi tình yêu và là lòng sùng kính Trái Tim Mẹ.